藏 cáng 春 chūn 峡 xiá - - 李 lǐ 侗 dòng
咏 yǒng 归 guī 堂 táng 里 lǐ 静 jìng 怡 yí 神 shén , , 更 gèng 步 bù 芳 fāng 亭 tíng 识 shí 趣 qù 新 xīn 。 。
爱 ài 竹 zhú 心 xīn 虚 xū 初 chū 长 zhǎng 笋 sǔn , , 观 guān 梅 méi 香 xiāng 散 sàn 渐 jiàn 含 hán 仁 rén 。 。
云 yún 将 jiāng 膏 gāo 雨 yǔ 过 guò 桐 tóng 岭 lǐng , , 水 shuǐ 泛 fàn 桃 táo 花 huā 出 chū 剑 jiàn 津 jīn 。 。
生 shēng 意 yì 峡 xiá 中 zhōng 藏 cáng 得 dé 否 fǒu , , 自 zì 家 jiā 收 shōu 拾 shí 满 mǎn 腔 qiāng 春 chūn 。 。
藏春峡。宋代。李侗。咏归堂里静怡神,更步芳亭识趣新。 爱竹心虚初长笋,观梅香散渐含仁。 云将膏雨过桐岭,水泛桃花出剑津。 生意峡中藏得否,自家收拾满腔春。