登 dēng 一 yī 览 lǎn 亭 tíng 有 yǒu 怀 huái 亡 wáng 弟 dì 成 chéng 老 lǎo 下 xià 世 shì - - 李 lǐ 吕 lǚ
半 bàn 年 nián 懒 lǎn 向 xiàng 此 cǐ 经 jīng 行 xíng , , 上 shàng 巳 sì 重 chóng 来 lái 雨 yǔ 乍 zhà 晴 qíng 。 。
三 sān 径 jìng 就 jiù 荒 huāng 春 chūn 草 cǎo 合 hé , , 一 yī 亭 tíng 依 yī 旧 jiù 暮 mù 山 shān 横 héng 。 。
怅 chàng 怀 huái 丘 qiū 壑 hè 空 kōng 陈 chén 迹 jī , , 极 jí 目 mù 园 yuán 林 lín 不 bù 胜 shèng 情 qíng 。 。
老 lǎo 境 jìng 何 hé 堪 kān 风 fēng 断 duàn 雁 yàn , , 倚 yǐ 栏 lán 挥 huī 泪 lèi 咽 yàn 溪 xī 声 shēng 。 。
登一览亭有怀亡弟成老下世。宋代。李吕。半年懒向此经行,上巳重来雨乍晴。 三径就荒春草合,一亭依旧暮山横。 怅怀丘壑空陈迹,极目园林不胜情。 老境何堪风断雁,倚栏挥泪咽溪声。