还 huán 家 jiā 寄 jì 吴 wú 世 shì 长 zhǎng 兼 jiān 简 jiǎn 潘 pān 子 zǐ 真 zhēn - - 李 lǐ 彭 péng
江 jiāng 头 tóu 杨 yáng 柳 liǔ 曲 qū 尘 chén 姿 zī , , 弄 nòng 日 rì 晴 qíng 空 kōng 百 bǎi 尺 chǐ 丝 sī 。 。
骑 qí 省 shěng 风 fēng 流 liú 还 hái 有 yǒu 赋 fù , , 吴 wú 筠 yún 英 yīng 妙 miào 更 gèng 能 néng 诗 shī 。 。
杀 shā 鸡 jī 为 wéi 黍 shǔ 相 xiāng 期 qī 处 chù , , 问 wèn 雁 yàn 呼 hū 卿 qīng 政 zhèng 此 cǐ 时 shí 。 。
下 xià 榻 tà 深 shēn 惭 cán 徐 xú 孺 rú 子 zǐ , , 非 fēi 关 guān 劳 láo 者 zhě 作 zuò 歌 gē 辞 cí 。 。
还家寄吴世长兼简潘子真。宋代。李彭。江头杨柳曲尘姿,弄日晴空百尺丝。 骑省风流还有赋,吴筠英妙更能诗。 杀鸡为黍相期处,问雁呼卿政此时。 下榻深惭徐孺子,非关劳者作歌辞。