听 tīng 程 chéng 道 dào 士 shì 琴 qín - - 李 lǐ 彭 péng
鹍 kūn 弦 xián 铁 tiě 拨 bō 世 shì 多 duō 有 yǒu , , 玉 yù 筝 zhēng 银 yín 甲 jiǎ 嗟 jiē 凡 fán 陋 lòu 。 。
平 píng 生 shēng 绿 lǜ 绮 qǐ 醒 xǐng 心 xīn 泉 quán , , 净 jìng 洗 xǐ 耳 ěr 根 gēn 端 duān 不 bù 朽 xiǔ 。 。
炼 liàn 师 shī 霜 shuāng 髭 zī 已 yǐ 满 mǎn 颐 yí , , 履 lǚ 霜 shuāng 坐 zuò 弹 dàn 霜 shuāng 叶 yè 飞 fēi 。 。
腐 fǔ 儒 rú 冻 dòng 馁 něi 非 fēi 所 suǒ 惜 xī , , 物 wù 物 wù 愿 yuàn 荷 hé 皇 huáng 天 tiān 慈 cí 。 。
听程道士琴。宋代。李彭。鹍弦铁拨世多有,玉筝银甲嗟凡陋。 平生绿绮醒心泉,净洗耳根端不朽。 炼师霜髭已满颐,履霜坐弹霜叶飞。 腐儒冻馁非所惜,物物愿荷皇天慈。