闲 xián 地 dì - - 宋 sòng 自 zì 逊 xùn
一 yī 片 piàn 宽 kuān 闲 xián 地 dì , , 半 bàn 生 shēng 江 jiāng 海 hǎi 情 qíng 。 。
有 yǒu 梅 méi 添 tiān 月 yuè 色 sè , , 无 wú 竹 zhú 欠 qiàn 秋 qiū 声 shēng 。 。
酒 jiǔ 热 rè 浑 hún 家 jiā 醉 zuì , , 诚 chéng 诗 shī 逐 zhú 字 zì 评 píng 。 。
拙 zhuō 疏 shū 尘 chén 事 shì 少 shǎo , , 贫 pín 贱 jiàn 也 yě 身 shēn 轻 qīng 。 。
闲地。宋代。宋自逊。一片宽闲地,半生江海情。 有梅添月色,无竹欠秋声。 酒热浑家醉,诚诗逐字评。 拙疏尘事少,贫贱也身轻。