题 tí 东 dōng 武 wǔ - - 白 bái 居 jū 易 yì
香 xiāng 刹 shā 看 kàn 非 fēi 远 yuǎn , , 祇 qí 园 yuán 入 rù 始 shǐ 深 shēn 。 。
龙 lóng 蟠 pán 松 sōng 矫 jiǎo 矫 jiǎo , , 玉 yù 立 lì 竹 zhú 森 sēn 森 sēn 。 。
怪 guài 石 shí 千 qiān 僧 sēng 坐 zuò , , 灵 líng 池 chí 一 yī 剑 jiàn 沈 shěn 。 。
海 hǎi 当 dāng 亭 tíng 两 liǎng 面 miàn , , 山 shān 在 zài 寺 sì 中 zhōng 心 xīn 。 。
酒 jiǔ 熟 shú 凭 píng 花 huā 劝 quàn , , 诗 shī 成 chéng 倩 qiàn 鸟 niǎo 吟 yín 。 。
寄 jì 言 yán 轩 xuān 冕 miǎn 客 kè , , 此 cǐ 地 dì 好 hǎo 抽 chōu 簪 zān 。 。
题东武。唐代。白居易。香刹看非远,祇园入始深。 龙蟠松矫矫,玉立竹森森。 怪石千僧坐,灵池一剑沈。 海当亭两面,山在寺中心。 酒熟凭花劝,诗成倩鸟吟。 寄言轩冕客,此地好抽簪。