登 dēng 海 hǎi 陵 líng 城 chéng - - 宋 sòng 伯 bó 仁 rén
淮 huái 楚 chǔ 年 nián 年 nián 一 yī 番 fān 秋 qiū , , 西 xī 风 fēng 惯 guàn 识 shí 古 gǔ 谯 qiáo 楼 lóu 。 。
金 jīn 汤 tāng 城 chéng 壁 bì 休 xiū 清 qīng 野 yě , , 玉 yù 帐 zhàng 英 yīng 雄 xióng 未 wèi 白 bái 头 tóu 。 。
霜 shuāng 草 cǎo 万 wàn 家 jiā 人 rén 冷 lěng 落 luò , , 冻 dòng 云 yún 千 qiān 叠 dié 雁 yàn 绸 chóu 缪 móu 。 。
中 zhōng 原 yuán 目 mù 即 jí 难 nán 修 xiū 整 zhěng , , 且 qiě 对 duì 屯 tún 兵 bīng 说 shuō 近 jìn 愁 chóu 。 。
登海陵城。宋代。宋伯仁。淮楚年年一番秋,西风惯识古谯楼。 金汤城壁休清野,玉帐英雄未白头。 霜草万家人冷落,冻云千叠雁绸缪。 中原目即难修整,且对屯兵说近愁。