题 tí 智 zhì 门 mén 寺 sì 寄 jì 住 zhù 山 shān 伊 yī 岩 yán 玉 yù 老 lǎo - - 宋 sòng 伯 bó 仁 rén
笋 sǔn 轿 jiào 冲 chōng 烟 yān 落 luò 翠 cuì 巅 diān , , 白 bái 岩 yán 山 shān 里 lǐ 借 jiè 床 chuáng 眠 mián 。 。
饱 bǎo 听 tīng 溪 xī 水 shuǐ 云 yún 深 shēn 处 chù , , 笑 xiào 索 suǒ 梅 méi 花 huā 雪 xuě 后 hòu 天 tiān 。 。
几 jǐ 世 shì 世 shì 修 xiū 三 sān 世 shì 福 fú , , 万 wàn 灯 dēng 灯 dēng 是 shì 一 yī 灯 dēng 缘 yuán 。 。
吾 wú 生 shēng 误 wù 读 dú 磨 mó 崖 yá 颂 sòng , , 落 luò 得 de 吴 wú 霜 shuāng 点 diǎn 鬓 bìn 边 biān 。 。
题智门寺寄住山伊岩玉老。宋代。宋伯仁。笋轿冲烟落翠巅,白岩山里借床眠。 饱听溪水云深处,笑索梅花雪后天。 几世世修三世福,万灯灯是一灯缘。 吾生误读磨崖颂,落得吴霜点鬓边。