远 yuǎn 访 fǎng 友 yǒu 人 rén 不 bù 值 zhí - - 宋 sòng 伯 bó 仁 rén
寒 hán 食 shí 花 huā 枝 zhī 插 chā 满 mǎn 头 tóu , , 长 cháng 亭 tíng 搔 sāo 首 shǒu 晚 wǎn 悠 yōu 悠 yōu 。 。
灞 bà 陵 líng 老 lǎo 子 zi 无 wú 人 rén 识 shí , , 别 bié 是 shì 天 tiān 涯 yá 一 yī 段 duàn 愁 chóu 。 。
远访友人不值。宋代。宋伯仁。寒食花枝插满头,长亭搔首晚悠悠。 灞陵老子无人识,别是天涯一段愁。