赋 fù 江 jiāng 西 xī - - 李 lǐ 龏 gōng
巉 chán 巉 chán 一 yī 穴 xué 嵌 qiàn 空 kōng 石 shí , , 不 bú 是 shì 人 rén 间 jiān 饭 fàn 颗 kē 山 shān 。 。
钟 zhōng 鼓 gǔ 声 shēng 中 zhōng 有 yǒu 吟 yín 者 zhě , , 独 dú 甘 gān 于 yú 此 cǐ 寄 jì 清 qīng 孱 càn 。 。
赋江西。宋代。李龏。巉巉一穴嵌空石,不是人间饭颗山。 钟鼓声中有吟者,独甘于此寄清孱。