雨 yǔ 中 zhōng 闻 wén 笛 dí - - 吴 wú 惟 wéi 信 xìn
霜 shuāng 竹 zhú 凄 qī 清 qīng 带 dài 雨 yǔ 喷 pēn , , 湿 shī 烟 yān 粘 zhān 草 cǎo 近 jìn 黄 huáng 昏 hūn 。 。
谁 shuí 教 jiào 吹 chuī 暗 àn 千 qiān 林 lín 绿 lǜ , , 不 bù 道 dào 飞 fēi 花 huā 正 zhèng 断 duàn 魂 hún 。 。
雨中闻笛。宋代。吴惟信。霜竹凄清带雨喷,湿烟粘草近黄昏。 谁教吹暗千林绿,不道飞花正断魂。