山 shān 庵 ān 睡 shuì 起 qǐ - - 吴 wú 晦 huì 之 zhī
策 cè 蹇 jiǎn 寻 xún 幽 yōu 过 guò 草 cǎo 堂 táng , , 困 kùn 来 lái 攲 qī 枕 zhěn 卧 wò 禅 chán 床 chuáng 。 。
鸟 niǎo 啼 tí 花 huā 落 luò 东 dōng 风 fēng 里 lǐ , , 睡 shuì 起 qǐ 不 bù 知 zhī 春 chūn 昼 zhòu 长 zhǎng 。 。
山庵睡起。宋代。吴晦之。策蹇寻幽过草堂,困来攲枕卧禅床。 鸟啼花落东风里,睡起不知春昼长。