慧 huì 聚 jù 杂 zá 题 tí 东 dōng 斋 zhāi - - 李 lǐ 乘 chéng
峭 qiào 绝 jué 山 shān 根 gēn 野 yě 水 shuǐ 旁 páng , , 栏 lán 干 gàn 瞰 kàn 水 shuǐ 有 yǒu 山 shān 房 fáng 。 。
鱼 yú 藏 cáng 似 shì 识 shí 秋 qiū 风 fēng 冷 lěng , , 僧 sēng 睡 shuì 那 nǎ 知 zhī 世 shì 路 lù 忙 máng 。 。
金 jīn 磬 qìng 一 yī 声 shēng 清 qīng 恋 liàn 竹 zhú , , 石 shí 矶 jī 数 shù 级 jí 碧 bì 皴 cūn 霜 shuāng 。 。
耻 chǐ 罍 léi 未 wèi 忍 rěn 轻 qīng 归 guī 去 qù , , 班 bān 嗣 sì 垂 chuí 纶 lún 此 cǐ 兴 xìng 长 zhǎng 。 。
慧聚杂题东斋。宋代。李乘。峭绝山根野水旁,栏干瞰水有山房。 鱼藏似识秋风冷,僧睡那知世路忙。 金磬一声清恋竹,石矶数级碧皴霜。 耻罍未忍轻归去,班嗣垂纶此兴长。