舒 shū 城 chéng 道 dào 中 zhōng - - 吕 lǚ 声 shēng 之 zhī
还 hái 辕 yuán 天 tiān 作 zuò 十 shí 分 fēn 晴 qíng , , 泻 xiè 出 chū 秋 qiū 光 guāng 一 yī 派 pài 清 qīng 。 。
走 zǒu 笔 bǐ 欲 yù 题 tí 人 rén 到 dào 迹 jī , , 扬 yáng 鞭 biān 不 bú 住 zhù 马 mǎ 嘶 sī 声 shēng 。 。
顷 qǐng 禾 hé 晚 wǎn 熟 shú 黄 huáng 云 yún 色 sè , , 篱 lí 菊 jú 朝 cháo 含 hán 白 bái 露 lù 英 yīng 。 。
得 dé 似 shì 渊 yuān 明 míng 便 biàn 归 guī 去 qù , , 候 hòu 门 mén 童 tóng 稚 zhì 出 chū 欢 huān 迎 yíng 。 。
舒城道中。宋代。吕声之。还辕天作十分晴,泻出秋光一派清。 走笔欲题人到迹,扬鞭不住马嘶声。 顷禾晚熟黄云色,篱菊朝含白露英。 得似渊明便归去,候门童稚出欢迎。