茅 máo 山 shān 玉 yù 晨 chén 观 guān 和 hé 壁 bì 间 jiān 韵 yùn - - 李 lǐ 曾 céng 伯 bó
天 tiān 风 fēng 吹 chuī 我 wǒ 上 shàng 高 gāo 峰 fēng , , 上 shàng 到 dào 山 shān 头 tóu 日 rì 未 wèi 中 zhōng 。 。
便 biàn 可 kě 高 gāo 眠 mián 莫 mò 归 guī 去 qù , , 人 rén 间 jiān 易 yì 得 dé 鬓 bìn 成 chéng 童 tóng 。 。
茅山玉晨观和壁间韵。宋代。李曾伯。天风吹我上高峰,上到山头日未中。 便可高眠莫归去,人间易得鬓成童。