感 gǎn 泉 quán 山 shān - - 李 lǐ 琮 cóng
才 cái 到 dào 林 lín 峦 luán 契 qì 赏 shǎng 心 xīn , , 萧 xiāo 然 rán 便 biàn 欲 yù 卸 xiè 朝 cháo 簪 zān 。 。
两 liǎng 三 sān 里 lǐ 路 lù 穿 chuān 田 tián 水 shuǐ , , 四 sì 五 wǔ 人 rén 家 jiā 倚 yǐ 树 shù 阴 yīn 。 。
渔 yú 叟 sǒu 投 tóu 竿 gān 惊 jīng 鹭 lù 宿 sù , , 牧 mù 童 tóng 停 tíng 留 liú 学 xué 禽 qín 音 yīn 。 。
青 qīng 丝 sī 洞 dòng 里 lǐ 泉 quán 声 shēng 响 xiǎng , , 流 liú 出 chū 空 kōng 山 shān 换 huàn 古 gǔ 今 jīn 。 。
感泉山。宋代。李琮。才到林峦契赏心,萧然便欲卸朝簪。 两三里路穿田水,四五人家倚树阴。 渔叟投竿惊鹭宿,牧童停留学禽音。 青丝洞里泉声响,流出空山换古今。