和 hé 王 wáng 夷 yí 仲 zhòng 韵 yùn - - 吴 wú 芾 fèi
故 gù 人 rén 声 shēng 气 qì 合 hé , , 交 jiāo 契 qì 久 jiǔ 弥 mí 深 shēn 。 。
不 bù 弃 qì 荒 huāng 村 cūn 陋 lòu , , 来 lái 分 fēn 古 gǔ 木 mù 阴 yīn 。 。
意 yì 倾 qīng 陈 chén 笃 dǔ 论 lùn , , 兴 xīng 发 fā 出 chū 高 gāo 吟 yín 。 。
岂 qǐ 料 liào 逃 táo 空 kōng 谷 gǔ , , 犹 yóu 闻 wén 正 zhèng 始 shǐ 音 yīn 。 。
和王夷仲韵。宋代。吴芾。故人声气合,交契久弥深。 不弃荒村陋,来分古木阴。 意倾陈笃论,兴发出高吟。 岂料逃空谷,犹闻正始音。