同 tóng 日 rì 和 hé 黄 huáng 繁 fán 昌 chāng 韵 yùn - - 吴 wú 芾 fèi
乘 chéng 闲 xián 聊 liáo 复 fù 出 chū 城 chéng 游 yóu , , 所 suǒ 喜 xǐ 相 xiāng 从 cóng 尽 jǐn 胜 shèng 流 liú 。 。
已 yǐ 对 duì 江 jiāng 山 shān 销 xiāo 客 kè 恨 hèn , , 更 gèng 添 tiān 花 huā 卉 huì 解 jiě 人 rén 愁 chóu 。 。
须 xū 知 zhī 世 shì 事 shì 浑 hún 如 rú 梦 mèng , , 还 hái 念 niàn 人 rén 生 shēng 尽 jǐn 若 ruò 浮 fú 。 。
君 jūn 若 ruò 更 gèng 辞 cí 花 huā 下 xià 醉 zuì , , 问 wèn 君 jūn 能 néng 有 yǒu 几 jǐ 春 chūn 秋 qiū 。 。
同日和黄繁昌韵。宋代。吴芾。乘闲聊复出城游,所喜相从尽胜流。 已对江山销客恨,更添花卉解人愁。 须知世事浑如梦,还念人生尽若浮。 君若更辞花下醉,问君能有几春秋。