清 qīng 明 míng 登 dēng 白 bái 纻 zhù 山 shān - - 吴 wú 芾 fèi
偷 tōu 得 dé 铃 líng 斋 zhāi 半 bàn 日 rì 闲 xián , , 喜 xǐ 逢 féng 佳 jiā 节 jié 漫 màn 追 zhuī 攀 pān 。 。
扶 fú 衰 shuāi 强 qiáng 策 cè 青 qīng 藜 lí 杖 zhàng , , 寻 xún 胜 shèng 聊 liáo 登 dēng 白 bái 纻 zhù 山 shān 。 。
远 yuǎn 岫 xiù 千 qiān 重 zhòng 云 yún 出 chū 没 mò , , 清 qīng 溪 xī 一 yí 带 dài 水 shuǐ 回 huí 环 huán 。 。
我 wǒ 来 lái 恨 hèn 未 wèi 穷 qióng 游 yóu 览 lǎn , , 回 huí 首 shǒu 孤 gū 城 chéng 落 luò 照 zhào 间 jiān 。 。
清明登白纻山。宋代。吴芾。偷得铃斋半日闲,喜逢佳节漫追攀。 扶衰强策青藜杖,寻胜聊登白纻山。 远岫千重云出没,清溪一带水回环。 我来恨未穷游览,回首孤城落照间。