和 hé 紫 zǐ 岩 yán 老 lǎo 雪 xuě 中 zhōng 观 guān 梅 méi - - 吴 wú 芾 fèi
清 qīng 寒 hán 池 chí 馆 guǎn 静 jìng 沉 chén 沉 chén , , 惨 cǎn 淡 dàn 江 jiāng 梅 méi 弄 nòng 晚 wǎn 阴 yīn 。 。
雪 xuě 里 lǐ 有 yǒu 谁 shuí 能 néng 载 zài 酒 jiǔ , , 花 huā 前 qián 无 wú 语 yǔ 自 zì 伤 shāng 心 xīn 。 。
低 dī 枝 zhī 似 shì 欲 yù 迎 yíng 人 rén 笑 xiào , , 清 qīng 赏 shǎng 何 hé 妨 fáng 倚 yǐ 树 shù 吟 yín 。 。
况 kuàng 有 yǒu 争 zhēng 妍 yán 佳 jiā 句 jù 在 zài , , 愈 yù 撩 liāo 诗 shī 思 sī 不 bù 能 néng 禁 jìn 。 。
和紫岩老雪中观梅。宋代。吴芾。清寒池馆静沉沉,惨淡江梅弄晚阴。 雪里有谁能载酒,花前无语自伤心。 低枝似欲迎人笑,清赏何妨倚树吟。 况有争妍佳句在,愈撩诗思不能禁。