寄 jì 庆 qìng 复 fù 允 yǔn 中 zhōng - - 沈 shěn 辽 liáo
木 mù 叶 yè 飘 piāo 萧 xiāo 已 yǐ 半 bàn 殷 yīn , , 试 shì 临 lín 高 gāo 处 chù 望 wàng 君 jūn 山 shān 。 。
野 yě 田 tián 缭 liáo 绕 rào 来 lái 时 shí 路 lù , , 画 huà 舸 gě 逍 xiāo 遥 yáo 数 shù 日 rì 闲 xián 。 。
坐 zuò 想 xiǎng 故 gù 人 rén 应 yīng 见 jiàn 忆 yì , , 如 rú 今 jīn 秃 tū 发 fā 不 bù 胜 shèng 斑 bān 。 。
两 liǎng 州 zhōu 相 xiāng 望 wàng 无 wú 千 qiān 里 lǐ , , 莫 mò 惜 xī 新 xīn 篇 piān 断 duàn 往 wǎng 还 huán 。 。
寄庆复允中。宋代。沈辽。木叶飘萧已半殷,试临高处望君山。 野田缭绕来时路,画舸逍遥数日闲。 坐想故人应见忆,如今秃发不胜斑。 两州相望无千里,莫惜新篇断往还。