江 jiāng 亭 tíng 玩 wán 春 chūn - - 白 bái 居 jū 易 yì
江 jiāng 亭 tíng 乘 chéng 晓 xiǎo 阅 yuè 众 zhòng 芳 fāng , , 春 chūn 妍 yán 景 jǐng 丽 lì 草 cǎo 树 shù 光 guāng 。 。
日 rì 消 xiāo 石 shí 桂 guì 绿 lǜ 岚 lán 气 qì , , 风 fēng 坠 zhuì 木 mù 兰 lán 红 hóng 露 lù 浆 jiāng 。 。
水 shuǐ 蒲 pú 渐 jiàn 展 zhǎn 书 shū 带 dài 叶 yè , , 山 shān 榴 liú 半 bàn 含 hán 琴 qín 轸 zhěn 房 fáng 。 。
何 hé 物 wù 春 chūn 风 fēng 吹 chuī 不 bù 变 biàn , , 愁 chóu 人 rén 依 yī 旧 jiù 鬓 bìn 苍 cāng 苍 cāng 。 。
江亭玩春。唐代。白居易。江亭乘晓阅众芳,春妍景丽草树光。 日消石桂绿岚气,风坠木兰红露浆。 水蒲渐展书带叶,山榴半含琴轸房。 何物春风吹不变,愁人依旧鬓苍苍。