简 jiǎn 正 zhèng 字 zì 南 nán 仲 zhòng - - 周 zhōu 文 wén 璞 pú
白 bái 发 fà 梁 liáng 鸿 hóng 随 suí 暮 mù 猿 yuán , , 不 bù 辞 cí 引 yǐn 领 lǐng 望 wàng 兄 xiōng 门 mén 。 。
久 jiǔ 无 wú 清 qīng 梦 mèng 相 xiāng 追 zhuī 逐 zhú , , 今 jīn 喜 xǐ 遗 yí 经 jīng 为 wèi 讨 tǎo 论 lùn 。 。
数 shù 叶 yè 赤 chì 枫 fēng 鸣 míng 客 kè 路 lù , , 一 yī 畦 qí 黄 huáng 薤 xiè 忆 yì 家 jiā 园 yuán 。 。
著 zhù 书 shū 不 bù 就 jiù 身 shēn 何 hé 用 yòng , , 每 měi 见 jiàn 飞 fēi 尘 chén 恨 hèn 满 mǎn 轩 xuān 。 。
简正字南仲。宋代。周文璞。白发梁鸿随暮猿,不辞引领望兄门。 久无清梦相追逐,今喜遗经为讨论。 数叶赤枫鸣客路,一畦黄薤忆家园。 著书不就身何用,每见飞尘恨满轩。