闻 wén 画 huà 眉 méi 鸟 niǎo 声 shēng 戏 xì 作 zuò - - 岳 yuè 珂 kē
木 mù 杪 miǎo 幽 yōu 禽 qín 巧 qiǎo 语 yǔ 新 xīn , , 何 hé 时 shí 曾 céng 记 jì 得 de 名 míng 因 yīn 。 。
样 yàng 传 chuán 京 jīng 兆 zhào 成 chéng 双 shuāng 妩 wǔ , , 人 rén 指 zhǐ 渔 yú 阳 yáng 开 kāi 小 xiǎo 颦 pín 。 。
尽 jǐn 称 chēng 如 rú 簧 huáng 啼 tí 白 bái 昼 zhòu , , 未 wèi 须 xū 对 duì 镜 jìng 学 xué 青 qīng 春 chūn 。 。
山 shān 中 zhōng 有 yǒu 叟 sǒu 嗒 dā 无 wú 语 yǔ , , 短 duǎn 褐 hè 庞 páng 眉 méi 更 gèng 笑 xiào 人 rén 。 。
闻画眉鸟声戏作。宋代。岳珂。木杪幽禽巧语新,何时曾记得名因。 样传京兆成双妩,人指渔阳开小颦。 尽称如簧啼白昼,未须对镜学青春。 山中有叟嗒无语,短褐庞眉更笑人。