闲 xián 夕 xī - - 白 bái 居 jū 易 yì
一 yī 声 shēng 早 zǎo 蝉 chán 发 fā , , 数 shǔ 点 diǎn 新 xīn 萤 yíng 度 dù 。 。
兰 lán 釭 gāng 耿 gěng 无 wú 烟 yān , , 筠 yún 簟 diàn 清 qīng 有 yǒu 露 lù 。 。
未 wèi 归 guī 后 hòu 房 fáng 寝 qǐn , , 且 qiě 下 xià 前 qián 轩 xuān 步 bù 。 。
斜 xié 月 yuè 入 rù 低 dī 廊 láng , , 凉 liáng 风 fēng 满 mǎn 高 gāo 树 shù 。 。
放 fàng 怀 huái 常 cháng 自 zì 适 shì , , 遇 yù 境 jìng 多 duō 成 chéng 趣 qù 。 。
何 hé 法 fǎ 使 shǐ 之 zhī 然 rán , , 心 xīn 中 zhōng 无 wú 细 xì 故 gù 。 。
闲夕。唐代。白居易。一声早蝉发,数点新萤度。 兰釭耿无烟,筠簟清有露。 未归后房寝,且下前轩步。 斜月入低廊,凉风满高树。 放怀常自适,遇境多成趣。 何法使之然,心中无细故。