宿 sù 刘 liú 仲 zhòng 悦 yuè 山 shān 斋 zhāi - - 周 zhōu 端 duān 臣 chén
攲 qī 枕 zhěn 萧 xiāo 斋 zhāi 酒 jiǔ 易 yì 醒 xǐng , , 夜 yè 来 lái 愁 chóu 杀 shā 庾 yǔ 兰 lán 成 chéng 。 。
一 yī 窗 chuāng 明 míng 月 yuè 人 rén 无 wú 寐 mèi , , 满 mǎn 地 dì 落 luò 花 huā 春 chūn 薄 bó 情 qíng 。 。
隔 gé 屋 wū 有 yǒu 山 shān 云 yún 气 qì 冷 lěng , , 傍 bàng 檐 yán 多 duō 竹 zhú 鸟 niǎo 声 shēng 清 qīng 。 。
如 rú 君 jūn 得 dé 此 cǐ 闲 xián 居 jū 趣 qù , , 未 wèi 羡 xiàn 人 rén 间 jiān 利 lì 禄 lù 荣 róng 。 。
宿刘仲悦山斋。宋代。周端臣。攲枕萧斋酒易醒,夜来愁杀庾兰成。 一窗明月人无寐,满地落花春薄情。 隔屋有山云气冷,傍檐多竹鸟声清。 如君得此闲居趣,未羡人间利禄荣。