自 zì 方 fāng 广 guǎng 过 guò 高 gāo 台 tái 赋 fù 此 cǐ - - 林 lín 用 yòng 中 zhōng
山 shān 云 yún 迷 mí 古 gǔ 寺 sì , , 曙 shǔ 色 sè 照 zhào 孤 gū 城 chéng 。 。
禅 chán 境 jìng 风 fēng 偏 piān 好 hǎo , , 空 kōng 门 mén 眼 yǎn 倍 bèi 明 míng 。 。
逢 féng 僧 sēng 叙 xù 旧 jiù 话 huà , , 对 duì 客 kè 结 jié 新 xīn 盟 méng 。 。
□ shēng □ □ □ □ , , □ □ □ □ 生 。 。
自方广过高台赋此。宋代。林用中。山云迷古寺,曙色照孤城。 禅境风偏好,空门眼倍明。 逢僧叙旧话,对客结新盟。 □□□□□,□□□□生。