胡 hú 文 wén 广 guǎng 仲 zhòng 与 yǔ 范 fàn 伯 bó 崇 chóng 自 zì 岳 yuè 市 shì 来 lái 同 tóng 登 dēng 绝 jué 顶 dǐng 举 jǔ 酒 jiǔ 极 jí 谈 tán 得 dé 闻 wén 比 bǐ 日 rì 讲 jiǎng 论 lùn 之 zhī 乐 lè - - 林 lín 用 yòng 中 zhōng
自 zì 得 dé 中 zhòng 峰 fēng 住 zhù , , 怜 lián 君 jūn 冒 mào 雪 xuě 来 lái 。 。
共 gòng 登 dēng 福 fú 岩 yán 寺 sì , , 齐 qí 上 shàng 古 gǔ 层 céng 台 tái 。 。
斗 dǒu 酒 jiǔ 酬 chóu 佳 jiā 兴 xīng , , 诗 shī 怀 huái 喜 xǐ 独 dú 开 kāi 。 。
飘 piāo 然 rán 尘 chén 世 shì 隔 gé , , 谈 tán 论 lùn 转 zhuǎn 堪 kān 哀 āi 。 。
胡文广仲与范伯崇自岳市来同登绝顶举酒极谈得闻比日讲论之乐。宋代。林用中。自得中峰住,怜君冒雪来。 共登福岩寺,齐上古层台。 斗酒酬佳兴,诗怀喜独开。 飘然尘世隔,谈论转堪哀。