挽 wǎn 程 chéng 夫 fū 人 rén 词 cí - - 林 lín 季 jì 仲 zhòng
金 jīn 章 zhāng 朱 zhū 毂 gǔ 烂 làn 盈 yíng 门 mén , , 春 chūn 入 rù 仙 xiān 翁 wēng 笑 xiào 颊 jiá 温 wēn 。 。
曳 yè 杖 zhàng 时 shí 时 shí 过 guò 他 tā 客 kè , , 含 hán 饴 yí 日 rì 日 rì 弄 nòng 诸 zhū 孙 sūn 。 。
风 fēng 高 gāo 浙 zhè 水 shuǐ 惊 jīng 霜 shuāng 叶 yè , , 月 yuè 落 luò 黟 yī 山 shān 泣 qì 晓 xiǎo 猿 yuán 。 。
丹 dān 旐 zhào 悠 yōu 扬 yáng 转 zhuǎn 寒 hán 日 rì , , 尚 shàng 疑 yí 帘 lián 下 xià 彩 cǎi 衣 yī 翻 fān 。 。
挽程夫人词。宋代。林季仲。金章朱毂烂盈门,春入仙翁笑颊温。 曳杖时时过他客,含饴日日弄诸孙。 风高浙水惊霜叶,月落黟山泣晓猿。 丹旐悠扬转寒日,尚疑帘下彩衣翻。