和 hé 梅 méi 花 huā 韵 yùn - - 易 yì 士 shì 达 dá
生 shēng 爱 ài 梅 méi 兄 xiōng 是 shì 淡 dàn 交 jiāo , , 每 měi 相 xiāng 逢 féng 处 chù 更 gèng 吟 yín 嘲 cháo 。 。
暗 àn 香 xiāng 疏 shū 影 yǐng 名 míng 千 qiān 古 gǔ , , 冷 lěng 艳 yàn 孤 gū 光 guāng 雪 xuě 几 jǐ 梢 shāo 。 。
东 dōng 阁 gé 诗 shī 才 cái 犹 yóu 腹 fù 稿 gǎo , , 西 xī 湖 hú 人 rén 物 wù 尚 shàng 衡 héng 茅 máo 。 。
风 fēng 前 qián 有 yǒu 恨 hèn 曾 céng 知 zhī 否 fǒu , , 不 bù 得 dé 随 suí 泥 ní 上 shàng 燕 yàn 巢 cháo 。 。
和梅花韵。宋代。易士达。生爱梅兄是淡交,每相逢处更吟嘲。 暗香疏影名千古,冷艳孤光雪几梢。 东阁诗才犹腹稿,西湖人物尚衡茅。 风前有恨曾知否,不得随泥上燕巢。