和 hé 梯 tī 飙 biāo 薛 xuē 宰 zǎi 镜 jìng 中 zhōng 我 wǒ 韵 yùn - - 林 lín 希 xī 逸 yì
菱 líng 花 huā 泓 hóng 里 lǐ 炯 jiǒng 相 xiāng 亲 qīn , , 久 jiǔ 玩 wán 还 hái 疑 yí 假 jiǎ 是 shì 真 zhēn 。 。
觌 dí 面 miàn 果 guǒ 为 wèi 谁 shuí 氏 shì 子 zi , , 回 huí 光 guāng 须 xū 照 zhào 本 běn 来 lái 人 rén 。 。
正 zhèng 惭 cán 我 wǒ 老 lǎo 羞 xiū 看 kàn 影 yǐng , , 堪 kān 笑 xiào 渠 qú 痴 chī 苦 kǔ 效 xiào 颦 pín 。 。
陶 táo 叟 sǒu 但 dàn 知 zhī 身 shēn 有 yǒu 二 èr , , 当 dāng 年 nián 问 wèn 答 dá 只 zhǐ 形 xíng 神 shén 。 。
和梯飙薛宰镜中我韵。宋代。林希逸。菱花泓里炯相亲,久玩还疑假是真。 觌面果为谁氏子,回光须照本来人。 正惭我老羞看影,堪笑渠痴苦效颦。 陶叟但知身有二,当年问答只形神。