怀 huái 曹 cáo 宗 zōng 臣 chén 并 bìng 寄 jì - - 范 fàn 浚 jùn
闭 bì 关 guān 自 zì 喜 xǐ 脱 tuō 愁 chóu 笼 lóng , , 未 wèi 愧 kuì 柴 chái 桑 sāng 避 bì 俗 sú 翁 wēng 。 。
黄 huáng 奶 nǎi 引 yǐn 人 rén 千 qiān 里 lǐ 梦 mèng , , 青 qīng 奴 nú 借 jiè 我 wǒ 一 yī 窗 chuāng 风 fēng 。 。
绿 lǜ 葵 kuí 紫 zǐ 蓼 liǎo 园 yuán 蔬 shū 课 kè , , 白 bái 葛 gé 朱 zhū 藤 téng 野 yě 步 bù 供 gōng 。 。
尚 shàng 想 xiǎng 故 gù 人 rén 怀 huái 别 bié 久 jiǔ , , 论 lùn 文 wén 安 ān 得 dé 一 yī 樽 zūn 同 tóng 。 。
怀曹宗臣并寄。宋代。范浚。闭关自喜脱愁笼,未愧柴桑避俗翁。 黄奶引人千里梦,青奴借我一窗风。 绿葵紫蓼园蔬课,白葛朱藤野步供。 尚想故人怀别久,论文安得一樽同。