奉 fèng 和 hé 冯 féng 允 yǔn 南 nán 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 范 fàn 镇 zhèn
常 cháng 望 wàng 乡 xiāng 山 shān 忆 yì 翠 cuì 微 wēi , , 此 cǐ 来 lái 时 shí 节 jié 更 gèng 春 chūn 晖 huī 。 。
林 lín 间 jiān 怨 yuàn 鹤 hè 久 jiǔ 招 zhāo 隐 yǐn , , 花 huā 外 wài 啼 tí 鹃 juān 仍 réng 劝 quàn 归 guī 。 。
云 yún 似 shì 随 suí 人 rén 飞 fēi 缥 piāo 缥 piāo , , 雨 yǔ 如 rú 先 xiān 道 dào 洒 sǎ 霏 fēi 霏 fēi 。 。
回 huí 思 sī 仕 shì 宦 huàn 平 píng 生 shēng 事 shì , , 六 liù 十 shí 三 sān 年 nián 始 shǐ 悟 wù 非 fēi 。 。
奉和冯允南二首 其二。宋代。范镇。常望乡山忆翠微,此来时节更春晖。 林间怨鹤久招隐,花外啼鹃仍劝归。 云似随人飞缥缥,雨如先道洒霏霏。 回思仕宦平生事,六十三年始悟非。