李 lǐ 彦 yàn 深 shēn 哀 āi 词 cí 二 èr 首 shǒu - - 范 fàn 纯 chún 仁 rén
妙 miào 年 nián 亲 qīn 研 yán 席 xí , , 壮 zhuàng 岁 suì 各 gè 西 xī 东 dōng 。 。
场 chǎng 屋 wū 腾 téng 文 wén 价 jià , , 乡 xiāng 关 guān 振 zhèn 义 yì 风 fēng 。 。
不 bù 违 wéi 颜 yán 巷 xiàng 陋 lòu , , 竟 jìng 哭 kū 阮 ruǎn 途 tú 穷 qióng 。 。
赖 lài 得 dé 贤 xián 夫 fū 子 zǐ , , 遗 yí 骖 cān 为 wèi 送 sòng 终 zhōng 。 。
李彦深哀词二首。宋代。范纯仁。妙年亲研席,壮岁各西东。 场屋腾文价,乡关振义风。 不违颜巷陋,竟哭阮途穷。 赖得贤夫子,遗骖为送终。