赠 zèng 眉 méi 阳 yáng 致 zhì 政 zhèng 程 chéng 浚 jùn 少 shǎo 卿 qīng - - 范 fàn 纯 chún 仁 rén
清 qīng 节 jié 高 gāo 风 fēng 世 shì 所 suǒ 推 tuī , , 秋 qiū 毫 háo 名 míng 宦 huàn 肯 kěn 徘 pái 徊 huái 。 。
勇 yǒng 抛 pāo 朝 cháo 市 shì 无 wú 穷 qióng 事 shì , , 笑 xiào 指 zhǐ 林 lín 泉 quán 独 dú 自 zì 来 lái 。 。
吟 yín 榻 tà 未 wèi 移 yí 溪 xī 月 yuè 上 shàng , , 醉 zuì 巾 jīn 长 zhǎng 拂 fú 野 yě 云 yún 回 huí 。 。
尘 chén 衣 yī 欲 yù 作 zuò 登 dēng 门 mén 客 kè , , 几 jǐ 杖 zhàng 何 hé 妨 fáng 许 xǔ 暂 zàn 陪 péi 。 。
赠眉阳致政程浚少卿。宋代。范纯仁。清节高风世所推,秋毫名宦肯徘徊。 勇抛朝市无穷事,笑指林泉独自来。 吟榻未移溪月上,醉巾长拂野云回。 尘衣欲作登门客,几杖何妨许暂陪。