送 sòng 僧 sēng 之 zhī 临 lín 江 jiāng - - 丁 dīng 复 fù
白 bái 云 yún 自 zì 爱 ài 青 qīng 山 shān 好 hǎo , , 青 qīng 春 chūn 只 zhǐ 添 tiān 白 bái 发 fà 新 xīn 。 。
桧 guì 能 néng 老 lǎo 翠 cuì 堪 kān 留 liú 客 kè , , 柳 liǔ 恰 qià 初 chū 黄 huáng 远 yuǎn 送 sòng 人 rén 。 。
清 qīng 江 jiāng 流 liú 日 rì 下 xià 到 dào 海 hǎi , , 閤 gé 皂 zào 插 chā 天 tiān 无 wú 与 yǔ 邻 lín 。 。
葛 gě 洪 hóng 丹 dān 熟 shú 还 hái 勾 gōu 漏 lòu , , 可 kě 道 dào 年 nián 高 gāo 鬓 bìn 也 yě 银 yín 。 。
送僧之临江。元代。丁复。白云自爱青山好,青春只添白发新。 桧能老翠堪留客,柳恰初黄远送人。 清江流日下到海,閤皂插天无与邻。 葛洪丹熟还勾漏,可道年高鬓也银。