钟 zhōng 山 shān 僧 sēng 舍 shè 酬 chóu 辟 pì 疆 jiāng 秘 mì 授 shòu - - 俞 yú 紫 zǐ 芝 zhī
同 tóng 谒 yè 临 lín 川 chuān 丞 chéng 相 xiàng 时 shí , , 不 bù 期 qī 颜 yán 色 sè 偶 ǒu 然 rán 披 pī 。 。
绿 lǜ 葵 kuí 自 zì 得 dé 山 shān 人 rén 味 wèi , , 绛 jiàng 帐 zhàng 难 nán 求 qiú 俗 sú 士 shì 知 zhī 。 。
午 wǔ 磬 qìng 唤 huàn 回 huí 幽 yōu 枕 zhěn 梦 mèng , , 夕 xī 阳 yáng 催 cuī 就 jiù 小 xiǎo 窗 chuāng 诗 shī 。 。
松 sōng 毛 máo 桂 guì 叶 yè 山 shān 中 zhōng 路 lù , , 肯 kěn 顾 gù 非 fēi 公 gōng 复 fù 是 shì 谁 shuí 。 。
钟山僧舍酬辟疆秘授。宋代。俞紫芝。同谒临川丞相时,不期颜色偶然披。 绿葵自得山人味,绛帐难求俗士知。 午磬唤回幽枕梦,夕阳催就小窗诗。 松毛桂叶山中路,肯顾非公复是谁。