和 hé 康 kāng 甫 fǔ 兄 xiōng 见 jiàn 寄 jì - - 金 jīn 君 jūn 卿 qīng
梦 mèng 想 xiǎng 南 nán 亭 tíng 倚 yǐ 翠 cuì 岑 cén , , 手 shǒu 栽 zāi 松 sōng 竹 zhú 已 yǐ 成 chéng 阴 yīn 。 。
白 bái 云 yún 不 bú 是 shì 无 wú 留 liú 意 yì , , 出 chū 得 dé 山 shān 来 lái 四 sì 海 hǎi 心 xīn 。 。
和康甫兄见寄。宋代。金君卿。梦想南亭倚翠岑,手栽松竹已成阴。 白云不是无留意,出得山来四海心。