次 cì 韵 yùn 黄 huáng 东 dōng 野 yě 德 dé 明 míng 且 qiě 识 shí 初 chū 识 shí - - 姚 yáo 勉 miǎn
敲 qiāo 冰 bīng 烧 shāo 叶 yè 煮 zhǔ 枪 qiāng 旗 qí , , 一 yī 笑 xiào 平 píng 生 shēng 识 shí 面 miàn 迟 chí 。 。
道 dào 上 shàng 孔 kǒng 程 chéng 倾 qīng 盖 gài 日 rì , , 酒 jiǔ 边 biān 贺 hè 白 bái 解 jiě 貂 diāo 时 shí 。 。
饱 bǎo 参 cān 霁 jì 月 yuè 光 guāng 风 fēng 趣 qù , , 似 shì 读 dú 晴 qíng 烟 yān 暖 nuǎn 雾 wù 诗 shī 。 。
甚 shén 欲 yù 为 wèi 云 yún 从 cóng 上 shàng 下 xià , , 只 zhǐ 愁 chóu 龙 lóng 去 qù 渺 miǎo 无 wú 期 qī 。 。
次韵黄东野德明且识初识。宋代。姚勉。敲冰烧叶煮枪旗,一笑平生识面迟。 道上孔程倾盖日,酒边贺白解貂时。 饱参霁月光风趣,似读晴烟暖雾诗。 甚欲为云从上下,只愁龙去渺无期。