次 cì 韵 yùn 木 mù 犀 xī - - 姜 jiāng 特 tè 立 lì
老 lǎo 火 huǒ 西 xī 驰 chí 烧 shāo 邓 dèng 林 lín , , 此 cǐ 花 huā 孤 gū 绝 jué 更 gèng 清 qīng 深 shēn 。 。
犀 xī 纹 wén 隐 yǐn 隐 yǐn 通 tōng 肌 jī 骨 gǔ , , 羽 yǔ 葆 bǎo 层 céng 层 céng 间 jiān 彩 cǎi 金 jīn 。 。
残 cán 蕊 ruǐ 尚 shàng 堪 kān 然 rán 古 gǔ 鼎 dǐng , , 生 shēng 香 xiāng 长 zhǎng 得 de 泛 fàn 秋 qiū 砧 zhēn 。 。
形 xíng 容 róng 尽 jǐn 入 rù 诗 shī 人 rén 笔 bǐ , , 不 bù 为 wéi 唐 táng 贤 xián 叹 tàn 陆 lù 沉 chén 。 。
次韵木犀。宋代。姜特立。老火西驰烧邓林,此花孤绝更清深。 犀纹隐隐通肌骨,羽葆层层间彩金。 残蕊尚堪然古鼎,生香长得泛秋砧。 形容尽入诗人笔,不为唐贤叹陆沉。