用 yòng 雪 xuě 坡 pō 春 chūn 色 sè 韵 yùn - - 施 shī 枢 shū
才 cái 出 chū 城 chéng 门 mén 兴 xìng 便 biàn 浓 nóng , , 晴 qíng 光 guāng 野 yě 色 sè 两 liǎng 俱 jù 融 róng 。 。
柳 liǔ 方 fāng 染 rǎn 得 dé 三 sān 分 fēn 绿 lǜ , , 桃 táo 已 yǐ 熏 xūn 成 chéng 一 yī 半 bàn 红 hóng 。 。
山 shān 涌 yǒng 林 lín 峦 luán 荒 huāng 寺 sì 隐 yǐn , , 湖 hú 分 fēn 港 gǎng 汊 chà 小 xiǎo 舟 zhōu 通 tōng 。 。
相 xiāng 携 xié 各 gè 自 zì 论 lùn 年 nián 事 shì , , 几 jǐ 度 dù 春 chūn 风 fēng 上 shàng 鬓 bìn 蓬 péng 。 。
用雪坡春色韵。宋代。施枢。才出城门兴便浓,晴光野色两俱融。 柳方染得三分绿,桃已熏成一半红。 山涌林峦荒寺隐,湖分港汊小舟通。 相携各自论年事,几度春风上鬓蓬。