次 cì 韵 yùn 和 hé 人 rén 咏 yǒng 双 shuāng 叶 yè 莲 lián - - 洪 hóng 刍 chú
花 huā 尽 jǐn 红 hóng 销 xiāo 子 zǐ 结 jié 房 fáng , , 并 bìng 垂 chuí 荷 hé 叶 yè 是 shì 何 hé 祥 xiáng 。 。
风 fēng 吹 chuī 袅 niǎo 袅 niǎo 能 néng 浮 fú 盖 gài , , 雨 yǔ 打 dǎ 田 tián 田 tián 更 gèng 发 fā 香 xiāng 。 。
荡 dàng 桨 jiǎng 可 kě 无 wú 双 shuāng 舴 zé 艋 měng , , 照 zhào 波 bō 不 bù 羡 xiàn 两 liǎng 鸳 yuān 鸯 yāng 。 。
怪 guài 来 lái 下 xià 客 kè 诗 shī 涛 tāo 涌 yǒng , , 知 zhī 有 yǒu 骚 sāo 人 rén 为 wéi 滥 làn 觞 shāng 。 。
次韵和人咏双叶莲。宋代。洪刍。花尽红销子结房,并垂荷叶是何祥。 风吹袅袅能浮盖,雨打田田更发香。 荡桨可无双舴艋,照波不羡两鸳鸯。 怪来下客诗涛涌,知有骚人为滥觞。