病 bìng 间 jiān 和 hé 公 gōng 实 shí 饮 yǐn 酒 jiǔ 诗 shī - - 洪 hóng 炎 yán
忧 yōu 每 měi 伤 shāng 人 rén 人 rén 亦 yì 忧 yōu , , 花 huā 蒙 méng 两 liǎng 眼 yǎn 雪 xuě 蒙 méng 头 tóu 。 。
干 gān 戈 gē 满 mǎn 地 dì 不 bù 可 kě 触 chù , , 蓑 suō 笠 lì 为 wèi 家 jiā 何 hé 处 chǔ 浮 fú 。 。
秋 qiū 入 rù 鸣 míng 蝉 chán 催 cuī 暑 shǔ 去 qù , , 酒 jiǔ 如 rú 凝 níng 露 lù 与 yǔ 清 qīng 谋 móu 。 。
写 xiě 成 chéng 庾 yǔ 信 xìn 江 jiāng 南 nán 赋 fù , , 更 gèng 续 xù 相 xiàng 如 rú 老 lǎo 倦 juàn 游 yóu 。 。
病间和公实饮酒诗。宋代。洪炎。忧每伤人人亦忧,花蒙两眼雪蒙头。 干戈满地不可触,蓑笠为家何处浮。 秋入鸣蝉催暑去,酒如凝露与清谋。 写成庾信江南赋,更续相如老倦游。