彦 yàn 清 qīng 弹 dàn 琵 pí 琶 pá 有 yǒu 感 gǎn - - 洪 hóng 皓 hào
黄 huáng 金 jīn 捍 hàn 拨 bō 紫 zǐ 檀 tán 槽 cáo , , 推 tuī 引 yǐn 柔 róu 荑 tí 品 pǐn 调 diào 高 gāo 。 。
妃 fēi 子 zǐ 和 hé 亲 qīn 瞻 zhān 马 mǎ 首 shǒu , , 乐 lè 天 tiān 送 sòng 客 kè 驻 zhù 江 jiāng 皋 gāo 。 。
一 yī 时 shí 听 tīng 罢 bà 嗟 jiē 流 liú 落 luò , , 千 qiān 古 gǔ 声 shēng 存 cún 诉 sù 切 qiè 嘈 cáo 。 。
青 qīng 冢 zhǒng 青 qīng 衫 shān 芜 wú 没 méi 久 jiǔ , , 宁 níng 知 zhī 孤 gū 旅 lǚ 更 gèng 萧 xiāo 骚 sāo 。 。
彦清弹琵琶有感。宋代。洪皓。黄金捍拨紫檀槽,推引柔荑品调高。 妃子和亲瞻马首,乐天送客驻江皋。 一时听罢嗟流落,千古声存诉切嘈。 青冢青衫芜没久,宁知孤旅更萧骚。