次 cì 高 gāo 待 dài 制 zhì 韵 yùn 登 dēng 真 zhēn 珠 zhū 山 shān 采 cǎi 白 bái 石 shí 子 zǐ - - 洪 hóng 皓 hào
下 xià 马 mǎ 登 dēng 山 shān 不 bù 厌 yàn 高 gāo , , 疑 yí 穷 qióng 石 shí 壁 bì 望 wàng 松 sōng 寥 liáo 。 。
如 rú 珠 zhū 可 kě 玩 wán 俄 é 盈 yíng 掬 jū , , 似 shì 米 mǐ 仍 réng 圆 yuán 屡 lǚ 折 zhé 腰 yāo 。 。
何 hé 异 yì 宋 sòng 都 dōu 星 xīng 陨 yǔn 璞 pú , , 实 shí 连 lián 燕 yàn 地 dì 玉 yù 生 shēng 苗 miáo 。 。
牛 niú 羊 yáng 践 jiàn 履 lǚ 真 zhēn 堪 kān 惜 xī , , 绝 jué 恨 hèn 当 dāng 年 nián 纵 zòng 采 cǎi 樵 qiáo 。 。
次高待制韵登真珠山采白石子。宋代。洪皓。下马登山不厌高,疑穷石壁望松寥。 如珠可玩俄盈掬,似米仍圆屡折腰。 何异宋都星陨璞,实连燕地玉生苗。 牛羊践履真堪惜,绝恨当年纵采樵。