向 xiàng 通 tōng 判 pàn 挽 wǎn 诗 shī 二 èr 首 shǒu - - 洪 hóng 适 shì
屡 lǚ 荐 jiàn 声 shēng 名 míng 白 bái , , 低 dī 飞 fēi 鬓 bìn 发 fà 苍 cāng 。 。
平 píng 生 shēng 几 jǐ 朱 zhū 绂 fú , , 梦 mèng 寐 mèi 一 yī 黄 huáng 粱 liáng 。 。
利 lì 刃 rèn 盘 pán 根 gēn 出 chū , , 明 míng 珠 zhū 后 hòu 乘 chéng 光 guāng 。 。
洪 hóng 都 dōu 囚 qiú 不 bù 死 sǐ , , 阴 yīn 德 dé 未 wèi 渠 qú 央 yāng 。 。
向通判挽诗二首。宋代。洪适。屡荐声名白,低飞鬓发苍。 平生几朱绂,梦寐一黄粱。 利刃盘根出,明珠后乘光。 洪都囚不死,阴德未渠央。