郭 guō 太 tài 尉 wèi 挽 wǎn 诗 shī - - 洪 hóng 适 shì
闲 xián 适 shì 珍 zhēn 台 tái 腆 tiǎn 旧 jiù 仪 yí , , 趣 qù 归 guī 方 fāng 俟 qí 诏 zhào 封 fēng 泥 ní 。 。
人 rén 生 shēng 七 qī 十 shí 古 gǔ 犹 yóu 少 shǎo , , 执 zhí 政 zhèng 二 èr 三 sān 今 jīn 与 yǔ 齐 qí 。 。
忽 hū 见 jiàn 墓 mù 门 mén 陈 chén 石 shí 马 mǎ , , 空 kōng 怀 huái 宾 bīn 阁 gé 奉 fèng 金 jīn 犀 xī 。 。
不 bù 须 xū 知 zhī 识 shí 方 fāng 流 liú 涕 tì , , 处 chǔ 处 chù 俱 jù 成 chéng 桃 táo 李 lǐ 蹊 qī 。 。
郭太尉挽诗。宋代。洪适。闲适珍台腆旧仪,趣归方俟诏封泥。 人生七十古犹少,执政二三今与齐。 忽见墓门陈石马,空怀宾阁奉金犀。 不须知识方流涕,处处俱成桃李蹊。