寿 shòu 孙 sūn 提 tí 刑 xíng - - 洪 hóng 适 shì
溪 xī 山 shān 擢 zhuó 秀 xiù 称 chēng 阳 yáng 羡 xiàn , , 族 zú 望 wàng 推 tuī 高 gāo 独 dú 富 fù 春 chūn 。 。
漱 shù 石 shí 风 fēng 流 liú 宜 yí 有 yǒu 后 hòu , , 掷 zhì 金 jīn 词 cí 翰 hàn 不 bù 无 wú 人 rén 。 。
声 shēng 名 míng 已 yǐ 觉 jué 寰 huán 区 qū 满 mǎn , , 事 shì 业 yè 方 fāng 看 kàn 日 rì 夜 yè 新 xīn 。 。
今 jīn 代 dài 太 tài 平 píng 难 nán 藻 zǎo 绘 huì , , 须 xū 公 gōng 提 tí 笔 bǐ 侍 shì 枫 fēng 宸 chén 。 。
寿孙提刑。宋代。洪适。溪山擢秀称阳羡,族望推高独富春。 漱石风流宜有后,掷金词翰不无人。 声名已觉寰区满,事业方看日夜新。 今代太平难藻绘,须公提笔侍枫宸。