平 píng 陵 líng 寓 yù 居 jū 再 zài 逢 féng 寒 hán 食 shí - - 朱 zhū 湾 wān
几 jǐ 回 huí 江 jiāng 上 shàng 泣 qì 途 tú 穷 qióng , , 每 měi 遇 yù 良 liáng 辰 chén 叹 tàn 转 zhuǎn 蓬 péng 。 。
火 huǒ 燧 suì 知 zhī 从 cóng 新 xīn 节 jié 变 biàn , , 灰 huī 心 xīn 还 hái 与 yǔ 故 gù 人 rén 同 tóng 。 。
莫 mò 听 tīng 黄 huáng 鸟 niǎo 愁 chóu 啼 tí 处 chù , , 自 zì 有 yǒu 花 huā 开 kāi 久 jiǔ 客 kè 中 zhōng 。 。
贫 pín 病 bìng 固 gù 应 yīng 无 wú 挠 náo 事 shì , , 但 dàn 将 jiāng 怀 huái 抱 bào 醉 zuì 春 chūn 风 fēng 。 。
平陵寓居再逢寒食。唐代。朱湾。几回江上泣途穷,每遇良辰叹转蓬。 火燧知从新节变,灰心还与故人同。 莫听黄鸟愁啼处,自有花开久客中。 贫病固应无挠事,但将怀抱醉春风。