李 lǐ 长 zhǎng 吉 jí - - 柯 kē 梦 mèng 得 dé
天 tiān 遣 qiǎn 皇 huáng 孙 sūn 二 èr 十 shí 七 qī , , 若 ruò 木 mù 望 wàng 来 lái 高 gāo 几 jǐ 尺 chǐ 。 。
行 xíng 空 kōng 万 wàn 里 lǐ 是 shì 祥 xiáng 云 yún , , 入 rù 地 dì 千 qiān 年 nián 成 chéng 琥 hǔ 珀 pò 。 。
玉 yù 楼 lóu 渺 miǎo 漠 mò 无 wú 人 rén 到 dào , , 高 gāo 台 tái 自 zì 古 gǔ 悲 bēi 风 fēng 早 zǎo 。 。
碧 bì 云 yún 尽 jǐn 处 chù 是 shì 天 tiān 衢 qú , , 更 gèng 没 méi 青 qīng 青 qīng 河 hé 畔 pàn 草 cǎo 。 。
李长吉。宋代。柯梦得。天遣皇孙二十七,若木望来高几尺。 行空万里是祥云,入地千年成琥珀。 玉楼渺漠无人到,高台自古悲风早。 碧云尽处是天衢,更没青青河畔草。